LẮM KHI
Lắm khi trốn lánh nợ tình đời
Chùa am vắng vẻ nhẹ nghỉ ngơi
Ở đâu có tình là có nợ
Khác đời tu tỉnh hỡi ai ơi!
Lắm khi vạ miệng lưỡi thêm phiền
Dính mắc trong đầu khiến đảo điên
Lời thêu tiếng dệt tâm lay động
Chua cay thâm độc mất định thiền.
Lắm khi sóng gió thị phi đời
Người vui kẻ khổ hại tơi bời
Việc gì cũng có nguyên nhân cả
Tìm ra gốc rễ ở mình thôi.
Lắm khi chán nản bởi giận hờn
Cái tâm vô định chẳng nguồn cơn
Hiểu rõ bình thường tâm là đạo
Buồn vui đừng để dạ thiệt hơn.
Lắm khi ngồi xuống thấy cô đơn
Tâm sự ai đây bớt ngã nhân
Với Phật sẽ ấm lòng hơn cả
Với người thì mất cả nguồn chân.
Lắm khi đứng ngắm ánh bình minh
Cỏ hoa đua nở thật thanh bình
Sương đọng trên cành vài hạt móc
Nắng tan ảo ảnh ngộ vô tình.
Lắm khi hương khói mờ nhân ảnh
Tỉnh giấc mộng rồi cảnh cũng tan
Sống kiếp người tùy thuộc thời gian
Mau hay chậm cũng sang cõi khác.
Lắm lúc khóc thương buồn sống thác
Vô thường tan tác mọi ước mong
Sao chẳng ai đối mặt với lòng
Để tỉnh ngộ khổ không giả tạm.
Lắm khi nhẫn để đừng đụng chạm
Đem chữ Hòa thiện cảm thế nhân
Lấy lòng Từ hóa giải ân cần
Dùng nghĩa ân đối nhân xử thế.
Quê Chiều 13/10/22
Bình luận bài viết