NHƯ THỊ
NHƯ THỊ
NGUYÊN THƯỜNG
Nếu mây kia là thật
Làm sao hạt mưa rơi
Nếu nước kia là thật
Băng tuyết vỡ vụn rồi
Tóc xanh thời xuân sắc
Nay luống cuống bạc màu
Cuộc đời… vầng lam khói
Vấn vương… cười mênh mông
Em tập nhìn như Phật
Ánh mắt từ bao dung
Thấy chỉ là cái thấy
Niềm cảm thông vô bờ
Em tập nghe như Phật
Nghe chỉ là cái nghe
Với lòng không biên giới
Hiểu thương đến nghìn trùng
Em hãy chầm chậm thở
Thấy nghe chính tâm mình
Rồi buông đi tất cả
Thanh thoát mọi ưu phiền…
Em tìm về quê cũ
Theo dấu trăng lặng yên
Có một vầng trăng sáng
Ngay chính trái tim mình…
Bình luận bài viết