PHẢI KHI
Phải khi chưa biết đường đi
Lỡ vương phải nghiệp dễ gì thoát ra
Phải khi chân bước khỏi nhà
Thân yêu níu lại đâu ra phương trời.
Phải khi vầy cuộc gọi mời
Mến thương lay động không rời được đâu
Phải khi tình đã thêm sâu
Làm sao dứt bỏ để cầu thoát ly.
Phải khi đến cửa Từ bi
Thầy không thu nạp biết đi hướng nào ?
Phải khi đã được đón chào
Chí không vững chãi sao vào nội tâm.
Phải khi mật hạnh sâu trầm
Lòng không chuyên chú Phật âm chẳng vào
Phải khi duyên đạo chưa cao
Nhờ ai khích lệ dạy trao tận tình.
Phải khi vận dụng tri - hành
Thân sao tâm vậy, thiện lành căn tu
Phải khi đường tối mịt mù
Bước không lạc nẻo luân lưu tánh mầu.
Phải khi đã bạc mái đầu
Dừng chân dong ruỗi chớ cầu lợi danh
Phải khi duyên nghiệp hiện hành
Đừng gieo thêm nữa để thanh tịnh lòng.
Phải khi nhân ngã hanh thông
Có chi chấp trước khổ không tiêu dần
Phải khi đạo lực sẵn phần
Nhờ duyên hộ pháp cõi trần yên tu.
Phải khi dừng bước vân du
Hành trang chưa đủ công phu lỡ làng
Phải khi hiếu hạnh vẹn toàn
Ra đi thong thả chẳng màng đầy vơi.
Phải khi Phật đến bên tôi
Chí thành đảnh lễ xa rời bến mê
Phải khi theo Phật trở về
Sẽ không trở lại luân hồi tánh xưa.
Quê Chiều 03/10/22
Bình luận bài viết