PHAN DUYÊN
Phan duyên với sự đời
Mắt tai dính khắp nơi
Duyên tìm về nhóm họp
Gá vào chỗ gọi mời.
Duyên khởi, ghé tìm thăm
Lòng muốn, ma sẽ tầm
Hờn tìm nơi trút giận
Yêu nhắm mắt lặng căm.
Duyên nợ, trí khó phân
Keo dán biết đâu lần
Không gieo sao dính được
Giống tốt nảy tình thân.
Gá duyên, tượng nên hình
Âm dương chuyện ba sinh
Hữu tình rơi ba cõi
Lên xuống sáu hàm linh.
Hợp duyên, giống nảy chồi
Cây cỏ được sinh sôi
Sự sống từ đất nước
Nguồn cội của luân hồi.
Móng duyên, niệm kết rồi
Mơ mộng luôn kéo lôi
Khao khát không sao đủ
Nghiệp quả chấp nhận thôi.
Hám duyên, chẳng tách rời
Đuổi hình bắt bóng thôi
Không mê đâu trói buộc
Đến đi sẽ thảnh thơi.
Dính duyên, vướng sắc không
Chạm mắt động cõi lòng
Đâu còn sáng suốt nữa
Cảnh đẹp cũng nào mong.
Hảo duyên, cửa Phật đài
Gắng tu quyết không phai
Mõ chuông và thiền tọa
Lạy Phật nguyện đổi thay.
Quê Chiều 10/10/22
Bình luận bài viết