RỒI KHI
Rồi khi đã thấy lối đi về
Mang hết hành trang ngược bến mê
Quyết lòng đến được bờ bến giác
Xin rước mẹ cha dạo Bồ đề.
Rồi khi nhận biết bóng Lăng Già
Quên hết vọng đời đã trải qua
Thấy ở thinh không vang sấm động
Trời bày thiên nhạc hát múa ca.
Rồi khi đạt đến cõi Vô phiền
Ở trong đại định thấy như nhiên
Tùy tâm biến hóa muôn hình tướng
Rộng độ hữu tình kết thiện duyên.
Rồi khi đã liễu ngộ tâm Không
Chẳng còn tiếc nhớ chuyện lòng vòng
Đâu cần lắng đọng hay phiền toái
Chỉ lòng vô niệm thấu tâm tông.
Rồi khi đi đứng hoặc nằm ngồi
Chánh niệm để tình thức buông trôi
Cho mỗi bước chân là diệu pháp
Mỗi cử động thân mỗi tinh khôi.
Rồi khi trở lại tánh chân thường
Thấu tỏ vô minh, rõ con đường
Hãy đi để đến, không lùi chí
Chân trời Bát nhã trải tình thương.
Rồi khi nhớ được thuở phát tâm
Bồ đề duyên khởi quyết siêng tầm
Giữ bền nguyện lớn khi giông bão
Sẽ đến bờ kia trọn tháng năm.
Rồi khi chia sẻ với nhân sinh
Lắng nghe như thể lắng nghe mình
Như như bất động trong tự tánh
Hộ pháp độ người vững tâm linh.
Rồi khi phải bỏ xác thân phàm
Đâu còn tham chấp những vọng tâm
Buông trôi ý niệm vào chánh định
Để thấy đường về chốn Không am.
Quê Chiều 28/09/22
Bình luận bài viết