THƠ
Thơ là THỢ sắp chữ chơi
Để tâm bay bổng biển trời bao la
Nỗi niềm nghiệt ngã trải qua
Mình làm thợ chữ thơ ra tuôn trào.
Thơ là hơi THỞ ra vào
Cho ta cảm nhận bệnh đau từng giờ
Ngồi thiền hít thở thành thơ
Vô thường có đến hãy chờ chưa xong!
Nếu xong, thơ lại thành THỜ
Khói hương thương nhớ đọc thơ dâng trà
Thôi thì tạm biệt Ta bà
Kiếp sau nếu có, vẫn qua cõi này...
Lang thang THƠ THẨN mây trời
Tìm vần chọn tứ cho đời thưởng thơ
Thế gian thôi bớt trông chờ
Đa mang thơ thẩn đâu ngờ văn chương.
NÀNG THƠ dào dạt vô thường
Ý thơ nhẹ gánh tơ vương hồng trần
Nàng thơ yêu mến thi nhân
Hữu duyên say đắm kết thân giao tình.
TÌNH THƠ tri kỷ tri âm
Tặng nhau cung bậc nơi tâm mỗi người
Tình đời đen bạc trùng khơi
Tình thơ chợt thấy mộng đời trên tay.
HỒN THƠ trở lại nơi này
Để chàng thi sĩ khẽ lay tơ lòng
Nắng vàng tràn ngập cõi Không
Hồn thơ quên thuở phiêu bồng gió mây.
Thôi Kệ 04/06/22
Bình luận bài viết