THƯỜNG KHI
Thường khi người có chuyện khóc cười
Buồn vui theo họ cũng đầy vơi
Sao phải động lòng mà liên lụy
Tâm mình cứ dính ở khắp nơi.
Thường khi bị lôi kéo gọi mời
Xiêu lòng nể bạn lại đi chơi
Mất quyết định tâm là mất hết
Chẳng việc gì xong cả một đời.
Thường khi tuổi trẻ muốn thành công
Thì phải lao theo thỏa ước mong
Xong lại muốn trèo thêm đỉnh mới
Nhiệt huyết hay rồi vẫn tay không ?
Thường khi người lớn ước vọng nhiều
Thành công đến được chẳng bao nhiêu
Người càng ít muốn không thấy khổ
Còn không biết đủ dạ đốt thiêu.
Thường khi già hưởng giấc mơ đời
Bám giữ khư khư chẳng buông lơi
Giới hạn nào rồi sau cũng vỡ
Mới đến cũ đi, qui luật thôi !
Thường khi quên nhớ, nhớ lại quên
Tuổi quá lục tuần sống cõi trên
Không còn ràng buộc vòng cao thấp
Quên bớt càng nhiều thấy nhẹ tênh.
Thường khi đọc sách chẳng thể lâu
Mắt kém, lưng đau, nhức cổ đầu
Lão rồi đâu thể tinh tường nữa
Còn được tai nghe có ổn đâu.
Thường khi trải nghiệm bốn phương trời
Mỗi năm ra khỏi đất nước chơi
Già đến quẩn quanh nơi núi vắng
Nhớ về một thuở ngút ngàn khơi...
Thường khi thời khóa mỗi đêm về
Cầu Phật cho mình thấy cảnh quê
Mai kia mãn nghiệp về nơi đấy
Ngắm lại cõi này xem có mê...
Qué Chiều 17/10/22
Bình luận bài viết