TỒN TẠI
Cái gì tồn tại với thời gian?
Non cao núi đá vững ngàn năm
Nhưng đâu có nghĩa là mãi mãi
Rồi cũng hoang tàn trong cõi tâm.
Có gì đứng vững dưới trời xanh?
Tùng bách ngàn năm vẫn khoe cành
Trả thân danh mộc tay người xẻ
Sinh tồn hủy diệt rất mong manh.
Ánh gì soi rọi chẳng phai tàn?
Có phải đêm rằm bóng nguyệt vàng
Thiên cổ vẫn tròn sau mỗi độ
Đầy vơi tròn khuyết một vầng trăng.
Chùa am tồn tại cũng ngàn năm
Rêu phong cổ kính dấu thời gian
Chùa xưa cảnh cũ Sư đâu tá?
Hỏi thăm mới biết tháp mộ nằm.
Những gì ta nghĩ sẽ lưu truyền?
Thiên kinh vạn quyển có còn nguyên?
Người đời tôn kính thờ trong tủ
Mối mọt ăn giùm để khỏi kiêng.
Yêu đương thương mến mọi hữu tình
Ngàn năm vẫn thế kiếp ba sinh
Cõi khổ vẫn yêu cho đời đẹp
Dẫu rằng yêu khổ, gốc vô minh.
Cái đẹp phải chăng đời mãi đẹp
Hoa tươi hoa héo lại nở hoa
Đẹp là sắc thái mong manh nhất
Nhưng là mầm sống mỗi ngày qua.
Tánh giác sáng soi không bờ bến
Đó là tồn tại thật vĩnh hằng
Thế gian không gì bền chắc cả
Tình với vô tình thấu hiểu chăng?
Tát bà ha 29/05/22
Bình luận bài viết