TRONG KHI
Trong khi ngồi đợi gió đông về
Se lạnh cho lòng buốt tái tê
Nơi đâu nồng ấm xin tìm đến
Sưởi lại tâm hồn vốn mộng mê.
Trong khi đọc sách của người xưa
Lấp đầy kiến thức để không thừa
Lời hay ý đẹp trong trí tuệ
Thấu hiểu lòng người những cơn mưa.
Trong khi tụng kinh điển thánh hiền
Mới biết vốn mình có thiện duyên
Thôi sẽ không còn vô minh nữa
Mong vào tuệ giác đạt tĩnh yên.
Trong khi đi đứng hoặc nằm ngồi
Lúc nào cũng nhận diện cái tôi
Chớ nên lạc lối vào ngoại cảnh
Rồi thể hiện mình ở mắt môi.
Trong khi thiền tọa quán niệm lòng
Buông xả thân tâm được rỗng không
Chẳng cho tạp niệm đan xen lẫn
Cảm nhận trôi dần mọi ước mong.
Trong khi diễn giải lý kinh văn
Đạt ý quên lời thấu cội căn
Chớ nói những gì chưa trải nghiệm
Mà hư tánh tướng phải ăn năn.
Trong khi đối diện với chính mình
Chánh niệm biển từ của tánh linh
Dẫu chưa sáng tỏ vòng mê ngộ
Cũng là một vị Phật lai sinh.
Trong khi nhàm chán khổ Ta bà
Dứt lòng suy nghĩ muốn thoát ra
Dù vẫn ít nhiều lưu luyến lắm
Bởi dây thân ái ngại chia xa...
Trong khi sáng tỏ được đường về
Cửa thiền dọn chỗ ở đồng quê
Nhìn ruộng lúa xanh qua khung cửa
Lòng vui sau mưa tạnh sơn khê.
Quê Chiều 30/09/22
Bình luận bài viết