TÙY DUYÊN
Tùy duyên thuận lẽ đời không chướng ngại
Đường dài xa chạy rút chẳng đến nơi
Rồi giữa chừng mỏi mệt bỏ cuộc chơi
Đâu thể gọi kẻ thức thời nhập cuộc.
Tùy duyên số, làm Bồ đề quyến thuộc
Chốn đạo tràng tạo chút vốn hành trang
Để mai kia mốt nọ đến Lạc bang
Ngồi sen báu, đất vàng ròng, chim hót.
Tùy duyên phận, nghiệp cầm ca thánh thót
Sớm biết tu để bòn mót phúc lành
Tiếng hát vang hoan hỷ mọi chúng sanh
Nhạc truyền đạo nhanh hơn tụng niệm.
Tùy duyên sống, giữ hạnh tu cần kiệm
Chẳng lo chi chuyện phù phiếm thế đời
Sách thánh hiền nhàn hạ đọc thảnh thơi
Dụng nhân cách mĩm cười đâu phải khổ.
Tùy duyên độ những mê nhân khó độ
Biết khó khăn nhưng biểu lộ hạnh tu
Đem đạo thiền soi rọi áng mây mù
Hướng nhân loại bỏ hận thù thành bạn.
Tùy duyên sao để thanh cao trong sáng
Đem công phu chiếu quán cõi tâm linh
Lấy pháp kinh rộng độ cõi phù sinh
Thoát khổ tình bởi vô minh nghiệp chướng.
Tùy duyên rồi không chấp nê vọng tưởng
Chẳng chấp thường chấp đoạn mất giác tri
Dùng thương yêu làm phương tiện hành trì
Dẹp ngã nhân cho trí bi tỏa rạng.
Tùy duyên mãi không còn chi mù quáng
Chánh niệm tâm đừng phê phán chuyện người
Lòng chân thành cho nguồn tuệ thông khơi
Đâu cũng thấy bầu trời thương rộng mở.
Tùy duyên để bạc tiền không cách trở
Duyên hợp rồi, chuyên chở mọi gian nan
Duyên khởi lên không níu kéo buộc ràng
Duyên tan rã, trả thân về tứ đại.
Quê Chiều 09/10/22
Bình luận bài viết