Đoạn trước là phần thưa bày tâm nguyện, mấy câu cuối cùng của cụ nhằm hồi hướng, vừa cảm ân vừa hồi hướng. Chúng ta sau khi đọc, cũng phải biết cảm ơn, có biết ơn mới có thể cảm ơn. Nếu chẳng biết ân đức, tâm báo ân chẳng thể sanh khởi. Đặc biệt là chúng ta sanh nhằm thời đại này, gặp nhiều khổ nạn rất ít thấy xảy ra trong lịch sử, cũng có thể nói là: Không chỉ chưa thấy, mà cũng chưa từng nghe nói đến! Nguyên nhân vô cùng phức tạp, như trong kinh Phật đã nói là “vô lượng nhân duyên”. Chắc chắn không thể oán trời hờn người, nói chung là do nghiệp lực của chính mình cảm vời. Sống trong hoàn cảnh khổ nạn, chúng ta cũng phải cảm thấy may mắn, vì chúng ta biết dùng thân người để nghe Phật pháp, có thể nghe kinh Hoa Nghiêm và Tịnh Độ, đó là đã gặp gỡ nhân duyên hy hữu khôn sánh!
Trong Pháp Diệt Tận Kinh, Phật Thích Ca Mâu Ni đã nói về tình hình Phật pháp suy diệt trong tương lai: Hết thảy các kinh đều bị diệt mất, đều chẳng tồn tại, tới cuối cùng, kinh Vô Lượng Thọ còn được lưu truyền một trăm năm, đó là một trăm năm cuối cùng trong pháp vận của Phật Thích Ca Mâu Ni. Bản nào của kinh Vô Lượng Thọ sẽ được lưu lại? Cũng theo các bậc đại đức thuở ấy, họ không sống cùng thời chúng ta, mà thuộc thời đại của lão cư sĩ Hoàng Niệm Tổ, còn sớm hơn tôi một thế hệ, cùng vai vế với thầy tôi, cùng khẳng định bản hội tập này của Hạ lão cư sĩ sẽ được lưu lại trong một trăm năm cuối khi pháp diệt tận.
Nói đến kẻ Ngũ Nghịch, Thập Ác. Ngũ Nghịch là gì? Là kẻ tạo tác tội nghiệp cực nặng. Trong kinh nói, tội Ngũ Nghịch, Thập Ác nhất định đọa địa ngục A Tỳ, vào rất dễ, thoát ra rất tốn sức, quá khó khăn!
“Phật giới tôn túc đa dĩ hội bổn văn giản, nghĩa phong” (Các bậc tôn túc trong giới Phật giáo đa số công nhận bản hội tập văn từ giản dị, nghĩa lý phong phú). Quả thật, so với các bản dịch gốc và hai bản hội tập trong quá khứ, văn tự của bản hội tập này đơn giản và dễ hơn rất nhiều, ý nghĩa lại còn hết sức viên mãn. Những điều thiếu sót trong hai bản hội tập trước đã được cụ Hạ bổ sung toàn bộ, điều này rất khó có.
Trong phần trước, tôi đã giới thiệu các phiên bản kinh Vô Lượng Thọ hiện đang được lưu hành, ngoài năm bản dịch gốc ra, còn có bốn bản nữa: Ba bản là bản hội tập, một bản là bản tiết lục. Nhân tiện, tôi giới thiệu ở đây. “Vương thị” (họ Vương) là Vương Long Thư, hay Vương Nhật Hưu, hội tập kinh Vô Lượng Thọ sớm nhất. Có thể thấy là từ rất sớm đã có người chú ý tới vấn đề này. Các phiên bản nhiều lắm, mà nội dung sai biệt rất lớn. Nếu bảo năm bản đều cùng đọc, quả thật rất phiền; đọc một loại, sẽ chẳng thấy những điều được nói trong bốn bản kia, trong bốn bản kia có rất nhiều kinh văn không có trong bản này, rất đáng tiếc! Vì thế, đó là một nhân tố quan trọng khiến cho những bản này được lưu hành rất ít.
“Thử nhất cú Phật hiệu, chính như Yếu Giải sở thị, tức thị chúng sanh Bổn Giác Lý tánh, cố tri: Thử giới nhĩ năng niệm chi tâm tức thị Như Lai quả giác” (một câu Phật hiệu này, đúng như sách Yếu Giải đã dạy, chính là Lý tánh trong Bổn Giác của chúng sanh. Cho nên biết: Cái tâm niệm Phật nhỏ nhoi này chính là quả giác của Như Lai). Trong lần trước, chúng ta đã đọc tới chỗ này. Câu này vẫn phải nói rõ cặn kẽ hơn một chút, nó có quan hệ rất lớn đối với sự niệm Phật của chúng ta.
Chúng ta đã học đến chỗ cụ Niệm Tổ giới thiệu sự tán thán của cổ đại đức đối với bộ kinh này. Cụ nói: “Cái dĩ bổn kinh trì danh niệm Phật pháp môn” (là vì pháp môn trì danh niệm Phật được nói trong kinh này). Chúng ta đọc từ chỗ này, “viên mãn trực tiệp, phương tiện cứu cánh, nhất siêu trực nhập, tối cực viên đốn” (viên mãn, thẳng thừng, nhanh chóng, phương tiện rốt ráo, hễ vượt thoát bèn vào thẳng cảnh giới Phật, viên đốn tột bậc). Trong lần trước, chúng ta đã đọc đến câu này. Đây là nói vì sao pháp môn này được lắm người tán thán như thế, tôi nghĩ nó có quan hệ mật thiết với thập phương chư Phật. Có thể nói pháp môn này trọn khắp pháp giới hư không giới, không có vị Phật nào chẳng tán thán Phật A Di Đà. Trong kinh Di Đà, chúng ta đọc thấy sáu phương Phật ca ngợi; trong bản dịch kinh A Di Đà của Huyền Trang đại sư, ghi là mười phương Phật tán thán, nói rất cặn kẽ.
Trong tập này: 1. Đoản khúc thành đạo | HT. Thích Thiện Đạo - 2. Thi hóa tiểu sử HT. Thích Hiển Tu (1921-2024) | HT. Thích Giác Toàn - 3. Con đường an lạc | Đỗ Hồng Ngọc - 4. Ngẫu hứng | Nguyễn Bá Hoàn - 5. Nghĩ về xu hướng sống tối giản | Vu Gia - 6. Khái lược lịch sử Phật giáo Tịnh độ | AARON PROFFITT - Cao Huy Hóa dịch - 7. Nhớ mùa xuân của tuổi trẻ thanh niên Phật giáo | Dương Kinh Thành -
8. Tứ diệu đế / Trần Nhân Tông: Đạo - đời viên dung / Luân hồi / Tứ niệm xứ | Đinh Văn Viễn - 9. Các bài giảng liên quan đến thế giới (tiếp theo) | Hoang Phong - 10. Nụ cười mùa xuân | Nguyên Cẩn - 11. Giữa trời xuân | Ngô Nguyên Nghiễm -
12. Đức Phật giáo giới về pháp thần thông | Tuệ Ân (tổng hợp)
Chúng ta đều biết: Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh là kinh đứng đầu, trọng yếu nhất của Bát Nhã bộ, chẳng dài, hai trăm sáu mươi chữ. Đức Phật nói kinh Đại Bát Nhã suốt hai mươi hai năm, hai mươi hai năm giảng những gì? Tâm Kinh triển khai thành bộ Đại Bát Nhã sáu trăm quyển, quy nạp lại, bèn thành hai trăm sáu mươi từ này, bất tăng, bất giảm; nhưng Tịnh Độ Tông cũng có tâm kinh, tâm kinh là gì vậy? Kinh cuối cùng trong Tịnh Độ Ngũ Kinh là do Ấn Quang đại sư đề xuất, ghép vào sau Tịnh Độ Tứ Kinh, trở thành Tịnh Độ Ngũ Kinh. Tôi thấy cử chỉ này, kinh ngạc khôn cùng, thật sự rất tuyệt, đấy chính là Đại Thế Chí Bồ tát Niệm Phật Viên Thông Chương trong kinh Lăng Nghiêm.
Chúng ta học Phật, phải biết tư tưởng trung tâm trong giáo pháp suốt một đời Phật Thích Ca Mâu Ni là gì? Là Tịnh Độ. Trong hội Hoa Nghiêm, ta thấy Văn Thù, Phổ Hiền suất lãnh bốn mươi mốt địa vị Pháp Thân đại sĩ của thế giới Hoa Tạng, từ Sơ Trụ Bồ tát đến Thập Địa Bồ tát, kể cả Đẳng Giác là bốn mươi mốt địa vị Pháp Thân đại sĩ, đến nơi đâu? Đến thế giới Cực Lạc, lễ bái Phật A Di Đà. Chúng ta hãy suy ngẫm cảnh giới này, sẽ thấy Phật Tỳ Lô Giá Na có lòng độ lượng rất lớn. Không những Phật Tỳ Lô Giá Na chẳng phản đối, mà Phật Tỳ Lô Giá Na còn vui vẻ: “Tốt! Các quý vị sang đó hay lắm! Sang gặp Phật A Di Đà”. Vì sao? Phật A Di Đà và Phật Tỳ Lô Giá Na bất nhị, là một, chẳng hai. Vì sao sang thế giới Cực Lạc?
Chúng tôi chọn ngày hôm nay là 05 tháng 4 năm 2020, nhằm tiết Thanh Minh Âm lịch, tại Hương Cảng Phật Đà Giáo Dục Hiệp Hội, để bắt đầu giảng giải, diễn nghĩa Tịnh Độ Đại Kinh. Đối với mọi người, danh xưng này dường như rất xa lạ, nhưng các vị đồng tu đã lâu trong nhà Phật đều biết Tịnh Độ Đại Kinh chính là kinh Vô Lượng Thọ. Kinh Vô Lượng Thọ hiện có chín phiên bản khác nhau, bản được chúng tôi chọn, chính là bản hội tập của lão cư sĩ Hạ Liên Cư. Nếu sắp theo thứ tự triều đại trước sau, bản này là bản cuối cùng, là bản thứ chín vậy.
Trong tập này: 1. Người giữ kho báu | HT. Thích Thiện Đạo - 2. Truy tìm tự ngã | HT. Thích Giác Toàn - 3. Dọn đường trở về | Nguyễn Bá Hoàn - 4. Cõi nhớ | Đỗ Hồng Ngọc - 5. Cần có một tấm lòng | Vu Gia - 6. Chùa tôi, cõi về | Hạnh Phương - 7. Nhớ bóng dáng những người cư sĩ | Dương Kinh Thành - 8. Trôi giữa sắc, không (Như thị nhân gian) | Như Nhiên - Thích Tánh Tuệ - 9. Trần gian quán trọ | Khánh Hạ - 10. Đưa Phật pháp đến với tuổi trẻ | Nguyên Cẩn - 11. Thêm… bớt… một chút | Lâm Băng Phương...