Tin tức
Nghe rồi câu hát thuở ru hời/ Văng vẳng bên tai cả một đời/ Giữ hồn quê mẹ cho ấm áp/ Dẫu cách xa nhiều cố hương ơi!
Miễn khi đối diện lại mình/ Không còn lo lắng chữ tình đeo mang/ Để đời không nặng buộc ràng/ Và lòng chẳng ngụp lặn ngàn nỗi đau.
Sài Gòn nắng sáng mưa chiều/ Châm ngôn thời tiết một điều rất hay/ Nếp quen cố định hàng ngày/ Áo mưa trong cặp không ai xa rời.
Kinh thưa cha mẹ ông bà/ Công ơn nuôi dưỡng đến già còn mang/ Đã bao khó nhọc lo toan/ Vẫn không than thở trái ngang cuộc đời.
Gió mùa phương bắc đã tràn về/ Cái rét đầu đông đến tái tê/ Lòng tôi cảm nhận chừng như thế/ Lạnh ở con tim nặng tình quê.
Từ non cao dòng chảy khơi luồng/ Giữa đất trời mạch nước chảy tuôn/ Là cội gốc sinh sôi sự sống/ Thành bão mưa, nước lại về nguồn.
Nghĩ rồi, cặn kẽ đến từng lời/ Để khi nói nín chớ kém tươi/ Hòa ái phát ra, đời bớt khổ/ Yêu thương lan tỏa cả bầu trời.
Thấy rồi ta sẽ bước chân đi/ Chân trời rộng mở bóng Từ bi/ Hoằng dương đạo pháp là sự nghiệp/ Hóa độ người mê có ngại chi.
Có gì đâu, những chuyện tình buồn/ Chiếu trong phim sao lệ cứ tuôn?/ Vì xúc cảm lây buồn tâm cảnh/ Nên ngoại duyên lay động luôn luôn.
Kính mời các thành viên Ban Phật học, lớp Phật học & Đời sống và các Phật tử quan tâm đến tham dự buổi nói chuyện về đề tài:
SỰ SỐNG CON NGƯỜI VÀ TỨ ĐẠI
Phải thế thôi,/ Đôi co tính toán để làm gì/ Với những điều trái tai gai mắt/ Bất bình trên gương mặt/ Bực tức nén trong lòng/ Lòng vòng trên con chữ...
Mê mờ không rõ đường đi/ Là vô minh mất giác tri luân hồi/ Ở trong cõi khổ cuộc đời/ Lắng nghe kinh Phật để rời trả vay.
Pháp âm
Your browser does not support the audio element.
Những áng mây trắng - Thơ: Hoang Phong - Diễn ngâm: Hồng Vân
Mẹ ơi - Thơ: Thích Phước Hạnh - Nhạc: Hoàng Lan
Khúc ca Tịnh Độ - Lời: Thích Phước Hạnh - Nhạc: An Sơn
Pháp âm khác >>
Thống kê truy cập
Online: 17
Số lượt truy cập : 6129936